Song Nhi

Khi Mẹ Không Còn


Tôi vì tình lệ tuôn rơi
Gầy hao đánh mất nụ cười tươi vui
Nào đâu biết mẹ ngậm ngùi
Khi nhìn tôi cứ chôn vùi tuổi xuân
 
Tôi chăm kẻ lạ ân cần
Miếng ăn giấc ngủ trong ngần ấy năm
Nên không thấy mẹ lặng thầm
Riêng mình chịu đựng những lần ốm đau
 
Theo người tôi bước chân mau
Mặc cho mẹ đứng phía sau dõi nhìn
Quên luôn lời mẹ dặn mình
Bọc đường thuốc đắng ái tình xưa nay
 
Tới ngày họ nói chia tay
Bỏ tôi lại giữa đắng cay bẽ bàng
Mới hay nhân thế vạn ngàn
Chỉ riêng mẹ tấm lòng vàng thương tôi
 
Quay về tìm dáng mẹ ngồi
Hiên nhà tiếng gió bồi hồi thở than
Khóc òa trong nỗi muộn màng
Mẹ không còn ở dương gian lâu rồi.
 
Song Nhi

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 20 tháng 12 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Khi Mẹ Không Còn"